Giới thiệu

Bắt đầu từ tháng 03/2006, ba nhân chứng độc lập đã công khai tuyên bố rằng một số bệnh viện ở Trung Quốc lấy nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công bị cầm tù mà không có sự đồng ý trước đó của họ. Các nhân chứng nói thêm rằng những nạn nhân bất đắc dĩ đã bị giam giữ trong những cơ sở giống như trại tạm giam hoặc trại tập trung. Khả năng tương thích mô của họ được phân tích và lưu trữ một cách có hệ thống trong ngân hàng dữ liệu. Quá trình này cho phép các bác sĩ phẫu thuật ghép tạng Trung Quốc cung cấp nội tạng của người hiến tặng bao gồm thận, tim, tuyến tụy, gan, da và giác mạc trong thời gian ngắn. Các trang web có thể truy cập công khai của một số trung tâm cấy ghép này hứa sẽ cung cấp nội tạng của người hiến tặng trong vòng 2-4 tuần, trong một số trường hợp thậm chí trong vòng 2 ngày. Ở các nước phương Tây, thời gian chờ đợi để có nội tạng thường lên tới vài năm.

Trang web của Trung tâm Cấy ghép Nội tạng Phương Đông Thiên Tân đã ghi lại sự gia tăng số ca ghép gan trong một biểu đồ, có thể dùng làm ví dụ cho sự mở rộng của ngành y học ghép tạng.

Kể từ tháng 03/2006, một lượng lớn bằng chứng xung quanh việc thực hiện lấy nội tạng không tự nguyện có hệ thống được chính phủ hậu thuẫn từ các nạn nhân bị giam giữ, mà chủ yếu là các học viên Pháp Luân Công, đã được thu thập và công bố. Nhìn chung, thông tin thu thập được củng cố độ tin cậy của các khía cạnh của cáo buộc trước đó.

Cách hiểu của phương Tây về việc hiến tạng tự nguyện và miễn phí không áp dụng được cho tình huống hiện tại. Theo cáo buộc này, ở Trung Quốc, các tiêu chuẩn quốc tế về hiến tạng bị đảo lộn và người nhận nội tạng không được thêm vào danh sách chờ cho đến khi xác định được người hiến tạng phù hợp; đúng hơn là những người hiến tạng tiềm năng đang bị giam giữ, tạo thành một loại “kho chứa” người hiến tạng sống. Tính mạng của họ lập tức bị đe dọa, ngay khi các mô của họ được phát hiện là tương thích với người nhận nội tạng có liên quan và nội tạng của họ bị lấy đi mà không có sự đồng ý. Kiểu cấy ghép “theo yêu cầu” và “vì lợi nhuận” này chưa từng có tiền lệ và cần được điều tra.

Các Bác sĩ Chống Thu hoạch Nội tạng Cưỡngbứcđưa ra sự khác biệt bổ sung giữa thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công bị cầm tù và thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết, vốn đã xảy ra ở Trung Quốc từ cuối những năm 1980. Trong trường hợp thứ hai, cá nhân bị kết án tử hình do vi phạm pháp luật, và nội tạng sẽ bị lấy đi sau khi hành quyết. Mặc dù bản thân hình thức thu hoạch nội tạng này bị nghi ngờ về mặt đạo đức, nhưng nó vẫn không cùng loại với việc thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công vô tội còn sống, được mô tả trong Báo cáo của Luật sư Matas và Luật sư Kilgour.

Hành vi sau liên quan đến việc sát hại những người bị giam giữ như tù nhân lương tâm là một phần của cuộc đàn áp Pháp Luân Công do nhà nước hậu thuẫn. Những người này không vi phạm pháp luật và không bị buộc tội tại tòa án tư pháp hay bị kết án xét xử, họ là những nạn nhân vô tội vì chính quyền Trung Quốc đàn áp phong trào Pháp Luân Công mà không có lý do gì để kết án những người này. Nội tạng của họ bị lấy đi và bán để kiếm lời sau cái chết của người hiến tặng không tự nguyện.Các Bác sĩ Chống Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bứccho rằng hình thức hành quyết này là một phần của cuộc đàn áp Pháp Luân Công và tương đương với hành vi sát nhân có chủ ý đi kèm với hành vi cướp bóc.

Điều quan trọng là phải hiểu rằng chính bản chất của các trại tập trung bí mật hoạt động bên trong các chế độ toàn trị như Trung Quốc, nơi luồng thông tin hoàn toàn do chính quyền kiểm soát, khiến việc khám phá hoạt động bên trong trở nên khó khăn vì các nhà điều tra bên ngoài không thể tiếp cận được. Tuy nhiên, mức độ của bằng chứng gián tiếp được thu thập, kết hợp với mức độ nghiêm trọng không thể chối cãi của các cáo buộc, đòi hỏiDoctors Against Forced Organ Harvestingphải hành động để nâng cao nhận thức về những hành vi này, và kêu gọi điều tra bổ sung.

Sau đây là danh sách các báo cáo điều tra về thu hoạch nội tạng cưỡng bức

Báo cáo đặc biệt (tháng 12/2022)

Nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền, ngày 10/12/2022, DAFOH đã công bố Báo cáo đặc biệt về nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức từ những người còn sống ở Trung Quốc. Đánh giá lại 16 năm điều tra, các lời khai của nhân chứng và phân tích thu hoạch nội tạng cưỡng bức là tội ác phản nhân loại và diệt chủng, Báo cáo đặc biệt này nhằm mục đích cung cấp cho độc giả những thông tin và công cụ toàn diện để hành động.

Thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc

Việc thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết ở Trung Quốc bắt đầu vào năm 1984 khi một đạo luật được thực thi ở Trung Quốc cho phép hoạt động này. Công chúng lần đầu tiên biết đến hành vi này sau lời khai của Tiến sĩ Vương Quốc Kỳ (Wang Guoqi) trước Quốc hội Hoa Kỳ vào năm 2001. Trên toàn thế giới, việc thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết bị cấm vì được xem là phi đạo đức.

Báo cáo ngắn của DAFOH (05/2020)

Năm 1984, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã thông qua các điều khoản cho phép thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết. Điều này cho phép Trung Quốc thực hiện cấy ghép khi không có một chương trình hiến tạng tự nguyện, công khai. Trung Quốc luôn nằm trong số những quốc gia có tỷ lệ hiến tạng trên một triệu dân thấp nhất thế giới. Việc không có bất kỳ thay đổi nào trong luật năm 1984 và không thực hiện một chương trình hiến tạng công nào, số ca ghép tạng hàng năm ở Trung Quốc đã tăng ít nhất 300% trong vài năm sau năm 1999.

Báo cáo của Luật sư Matas và Luật sư Kilgour

Tháng 07/2006, một báo cáo độc lập được biên soạn bởi hai ông David Kilgour và David Matas, đây là hai luật sư người Canada đã nói chuyện với các nhân chứng bổ sung ở Trung Quốc. Họ đã có thể thu thập hơn 30 bằng chứng riêng biệt hậu thuẫn cho cáo buộc của các nhân chứng ban đầu.

Thu hoạch đẫm máu/Cuộc tàn sát — Bản cập nhật

CỦA DAVID KILGOUR | ETHAN GUTMANN | DAVID MATAS

NGÀY 22/06/2016

Thêm bằng chứng

Năm 2014, bộ phim tài liệu Human Harvest đã được phát hành. Bộ phim tài liệu này dựa trên công trình điều tra của các đồng tác giả David Kilgour và David Matas, những người đã xuất bản cuốn sách có nhan đề “Thu hoạch đẫm máu” vào năm 2009. Ngoài ra, bộ phim tài liệu này còn trình bày những thông tin và diễn biến mới về chủ đề thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc.

Các hướng dẫn đạo đức

Năm 2014, bộ phim tài liệu Human Harvest đã được phát hành. Bộ phim tài liệu này dựa trên công trình điều tra của các đồng tác giả David Kilgour và David Matas, những người đã xuất bản cuốn sách có nhan đề “Thu hoạch đẫm máu” vào năm 2009. Ngoài ra, bộ phim tài liệu còn trình bày những thông tin và diễn biến mới về chủ đề thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc.

Buôn bán nội tạng toàn cầu

Trên toàn thế giới có nhiều hình thức trộm cắp nội tạng khác nhau được loan báo. Những trường hợp này có điểm chung là nằm rải rác ở nhiều quốc gia và khu vực khác nhau. Ở một số quốc gia, các báo cáo nói rằng nội tạng của những người vô gia cư đã được lấy đi, trong những trường hợp khác, những “người hiến tặng” đó được hoàn lại vài trăm dollar để đổi lấy một quả thận hiến tặng. Tất cả những trường hợp này đều đáng nghi vấn và không rõ ràng. Nếu những trường hợp này liên quan đến người hiến tặng còn sống, thì họ chỉ được phép hiến quả thận thứ hai.