Thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc

Việc thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết ở Trung Quốc bắt đầu vào năm 1984 khi một luật được thực thi ở Trung Quốc cho phép thông lệ này diễn ra. Công chúng lần đầu tiên biết đến thông lệ này sau lời khai của bác sĩ Vương Quốc Kỳ (Wang Guoqi) trước Quốc hội Hoa Kỳ vào năm 2001. Trên toàn thế giới, việc thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết bị cấm vì bị xem là phi đạo đức.

Năm 2006, những nhân chứng đầu tiên và sau đó là Báo cáo của hai tác giả Kilgour & Matas cáo buộc rằng nội tạng được thu hoạch từ các tù nhân lương tâm còn sống, hầu hết là từ các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ. Dữ liệu cho thấy việc thu mua nội tạng là “theo yêu cầu” vì nội tạng được thu hoạch mà không có sự đồng ý chấp nhận được và người hiến tặng đã bị sát hại trong quá trình này.

Các cuộc phỏng vấn qua điện thoại của hai ông David Kilgour và David Matas tiết lộ rằng tại 17 địa điểm ở Trung Quốc, nội tạng được lấy từ các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ. Điều này cho thấy rằng thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc là một hành vi man rợ có hệ thống, phổ biến, và được nhà nước hậu thuẫn.

Trong cuốn sách Thu Hoạch Đẫm Máu, họ đã trích dẫn đoạn ghi âm điện thoại hồi năm 2006 của một bác sĩ từ một bệnh viện Trung Quốc xác nhận rằng bệnh viện sử dụng nội tạng ‘tươi, sống’ từ các học viên Pháp Luân Công:

Người gọi: Tôi muốn biết [bệnh nhân] phải đợi bao lâu [để được ghép gan].

Bác sĩ Dai: Nguồn cung cấp nội tạng chúng tôi có, chúng tôi có hàng ngày. Chúng tôi thực hiện mỗi ngày.

Người gọi: Chúng tôi muốn các nội tạng mới, còn sống.

Bác sĩ Dai: Chúng đều còn sống, tất cả đều còn sống…

Người gọi: Tôi nghe nói một số nội tạng đến từ những người tập Pháp Luân Công, những người rất khỏe mạnh.

Bác sĩ Dai: Vâng, chúng tôi có. Tôi không thể nói chuyện này một cách rõ ràng với ông qua điện thoại được.

Người gọi: Nếu ông tìm được cho tôi loại này thì tôi sẽ đến sớm thôi.

Bác sĩ Dai: Được mà. Xin hãy đến.